Khi nghe lời chia sẻ của cô bạn “Làm cha mẹ khó thật!”, tôi nói đùa: “Khó chứ! Nó cũng giống như tuyển mỹ nữ cho Càn Long. Thêm một chút thì thừa, bớt một chút lại thiếu”. Nói vậy vì tôi biết cha mẹ luôn băn khoăn ở ranh giới “Chiều chuộng” hay “Nghiêm khắc”. Đặc biệt là với Gen Z hiện nay, mức độ khác biệt về quan niệm với bố mẹ lớn hơn rất nhiều so với thế hệ của chúng tôi với bố mẹ mình khiến cho ranh giới này ngày càng trở nên khó nắm bắt. Vậy nên ở tư cách là bố mẹ của Gen Z, tôi cứ phải “chạy tóe khói” để khiến cho câu chuyện giữa 2 thế hệ được trôi chảy, suôn sẻ. Trên ô tô, nhà tôi chỉ toàn nghe nhạc Hoàng Thùy Linh, Olivia Rodrigo, Sia … Lướt web thì thi thoảng tôi cũng phải nhảy vào youtube xem Giang Ơi, Vừng, Cloudoris… xem các em ấy đang chém gì cho con tôi tin… Nhạc chuông của tôi cũng là những bài hit của Trúc Nhân, Đen Vâu…
Không biết thế có gọi là “chiều chuộng” không nhưng tôi thấy việc ấy có ích và giúp mình nhiều trong việc kết nối với các con. Tôi nghĩ mình đi vào thế giới của con không phải để mong con cũng đi vào thế giới của mình mà chỉ đơn giản là để hiểu hơn về con, hiểu hơn về thế hệ trẻ và học hỏi những điều mới mẻ trong cuộc sống. Tôi tập chấp nhận “chuẩn” của giới trẻ mà không phán xét, không nắn chỉnh. Tôi tạo một không khí cởi mở trong các cuộc thảo luận tại gia đình với những nguyên tắc “sòng phẳng, bình đẳng” cho tất cả các thành viên:
- Ai cũng có quyền lên tiếng và bảo vệ ý kiến với lý lẽ chính đáng, thuyết phục
- Ai cũng phải tôn trọng, nói năng lịch sự với người khác trong quá trình thảo luận
- Mọi chủ đề đều được chia sẻ thoải mái trong phạm vi gia đình 4 người
- Không biết thì hỏi vì không có câu hỏi nào là ngu ngốc
Nhờ có những cuộc thảo luận cởi mở như vậy, tôi cũng có cơ hội nói ra nỗi lòng của “người già” cho dù thi thoảng con tôi có nói “Con hiểu vì sao bố mẹ làm thế nhưng con không đồng cảm được với suy nghĩ đó”. Con tôi cũng thoải mái đưa ra những ý kiến của mình về “performance” làm bố mẹ của chúng tôi. Các con bình luận chỗ này mẹ chưa được, chỗ kia mẹ ổn rồi, bố làm thế con cảm thấy ABC… Tôi chấp nhận vui vẻ khoảng cách thế hệ này và cảm thấy rất vui vì mối quan hệ bình đẳng ấy giúp tôi bớt hoang mang, lo lắng về nghề làm cha mẹ của mình. Tôi biết mình đang học và liên tục phải điều chỉnh.
Suy cho cùng, làm cha mẹ là nghề chẳng được về hưu. Tôi biết bố mẹ tôi cũng đang phải học để hiểu những chuẩn mới của thế hệ tôi. Tôi biết ông bà lo lắng khi tôi nhảy việc. Tôi biết ông bà thấy buồn khi nhà tôi đi du lịch vào dịp Tết. Tôi biết ông bà không thoải mái khi tôi ở riêng…. Tôi phải giải thích, cung cấp thông tin và để thực tế chứng minh cho những nỗi lo sợ, buồn rầu của ông bà từ từ hóa giải. Khi hiểu được, ông bà sẽ thương và vui vẻ chấp nhận như nó vốn thế, để chúng tôi yên tâm sải cánh. Nước mắt vốn chảy xuôi. Có rất nhiều thứ mới mẻ mà ở tuổi 7-80, bố mẹ tôi vẫn đang học để thích nghi với con cái, với thời cuộc. Tôi rất mừng và cảm ơn cuộc sống đã cho tôi có bố mẹ rất thời thượng, để tôi được tự do bay nhảy, phát triển và được là chính tôi.
Tôi cũng noi gương bố mẹ mình. Thích nghi, linh hoạt, ham học hỏi để tạo điều kiện cho con cái được phát triển ở mức tốt nhất!
Còn bạn, bạn chọn làm bố mẹ như thế nào? Có vướng mắc gì không? Hãy gặp nhau nếu bạn muốn thảo luận về chủ đề này nhé!
ThanhBình