Làm mẹ khó lắm
Phải đâu chuyện đùa
Thấy con bướng bỉnh
Phải bình tĩnh cơ!
Dạo này, việc đương đầu với 1 đứa con gái nhạy cảm đang ở độ tuổi dở hơi đã khiến mình điên cuồng lao vào đọc các cuốn sách về nuôi dạy con, hy vọng tìm được phép màu hay cách thức, ý tưởng hay ho gì đó. Hết “Vô cùng tàn nhẫn, vô cùng yêu thương”, giờ lại đến “Người mẹ tốt hơn là người thầy tốt”. Đọc sách nào xong cũng gật đầu sái cổ, thấy họ nói sao mà hay, mình làm sao mà dở. Tuy nhiên, đúng như nhiều bố mẹ khác, đọc cẩm nang nuôi con xong, gật đầu sái cổ xong rồi, nhưng cứ gấp sách lại là lại thấy lùng bùng, không biết bắt đầu từ chỗ nào.
Những lý thuyết về việc dạy con, về cơ bản mình cũng thuộc lắm rồi, nhưng mà tựu chung lại thì vẫn chưa thành công vì chưa có 1 “cái đầu lạnh”, vẫn là một “bà mẹ trực thăng”, thiếu sự kiên nhẫn và lấy muôn vàn lý do để mắng mỏ, thậm chí đánh con khi thất vọng vì những mục tiêu, dự định tưởng chừng như rất đơn giản của mình tan thành mây khói. Lý do chỉ là lý do, chỉ là cái cớ biện minh cho một lối giáo dục thiếu khoa học và lạc hậu. Kết quả thu lại vẫn không được như ý.
Cuốn sách này thực sự thu phục nhân tâm vì nó được viết trong một bối cảnh giáo dục “kém văn minh” của Trung Quốc và cực giống với Việt nam. Đây là điểm khác biệt lớn nhất so với cuốn “Yêu thương, tàn nhẫn”. Có muôn vàn câu hỏi của các bậc phụ huynh đã được đề cập đến, nghe thật quen tai vì nó chính là điều các bà mẹ Việt nam trăn trở mỗi ngày. Mỗi câu hỏi lại được giải đáp theo một cách khoa học và hợp lý.
Chung quy lại, yêu con thì ai cũng yêu cả nên chỉ là yêu bằng cách nào thôi. Nếu bố mẹ coi con thực sự là 1 NGƯỜI BẠN NHỎ thì mọi việc sẽ đều được giải quyết êm thấm. Coi con là NGƯỜI thì chúng ta sẽ có niềm tin ở “tính bản thiện” của con và trân trọng con trong mọi trường hợp. Coi con là người BẠN thì chúng ta sẽ có sự chân tình, lắng nghe, chia sẻ và tôn trọng các quyết định, ý kiến, cảm xúc của con. Coi con là NHỎ thì chúng ta sẽ có đủ sự kiên nhẫn để giúp con hiểu biết hơn về cuộc sống.
Nói là dạy con nhưng thực chất là bố mẹ phải học – học cách làm bố mẹ sao cho phải.
Đành rằng mỗi con mỗi tính, nhưng việc phát hiện và thúc đẩy những tố chất tốt của con, để con tự tin và phát triển tích cực lại phụ thuộc rất nhiều vào bố mẹ, vào cách bố mẹ giúp con tiếp cận cuộc sống. Và mình thực sự tin, con cái là sản phẩm của bố mẹ. Nếu con mình có trở thành tệ thế nào thì người đáng trách trước tiên phải là mình chứ không phải là con hay bất kỳ ai khác.
Đọc nhiều, biết nhiều rồi, giờ lại quay lại tập tọng làm mẹ tốt thôi. Hức hức, hành trình sao mà gian nan
Cuốn sách rất hay nhưng dày đấy, 580 trang nên bạn nào muốn biết nội dung thì thuê mình brief nhé! 1 bữa trưa vui vẻ thôi, he he he