Là một gương mặt với tác phẩm gây nhiều tranh cãi mấy năm trước đây (Xách balo lên và đi), Huyền Chip lại trở lại, lợi hại hơn xưa với 1 cuốn sách ngắn, lại có vẻ gây tranh cãi.
Có những người bảo đặt tiêu đề sai, có người bảo ngắn quá, không có nội dung gì không đáng xuất bản, có người bảo bán đắt quá… Độc giả của ngày nay vốn vậy, thông minh và nhiều đòi hỏi nên mình cũng không bận tâm lắm khi bắt đầu đọc cuốn này.
Đây là cuốn sách ngắn, xinh xắn (hay gọi là 1 cái blog post dài cũng được) kể về những trải nghiệm của Huyền khi học ở trường đại học danh giá Standford – Mỹ. Tất nhiên bản thân Huyền đã thú vị, giỏi giang nên những con người em có cơ hội gặp trong cuộc sống cũng đều không phải người thường. Tuy nhiên, dưới góc nhìn giản dị của Huyền, đó như những sinh viên, những người bạn Việt nam gẫn gũi chứ không phải là những công tử hay công chúa chảnh chọe đến từ những gia đình mà thu nhập hàng tháng đều là 6 con số Mỹ kim.
Huyền bố cục cuốn sách thành 4 mùa, mỗi mùa là một nỗi niềm, tâm trạng. Có lúc điên rồ vì học, có lúc thi vị vì yêu, cũng có lúc chán nản đến mức stress. Giọng văn của Huyền đến cuốn này đã trau chuốt, mượt mà và hài hước, văn vẻ hơn nhiều so với những cuốn đã xuất bản trước đây. Có lẽ em đã trưởng thành hơn nhiều và tự nhiên, văn phong cũng lên một bậc mới.
Mỗi người một cảm nhận về cuốn sách nhưng cá nhân mình thấy thích cuốn này tuy nội dung đúng là chả có gì, chỉ là những chia sẻ vụn văt của một cô sinh viên ở một ngôi trường mơ ước. Điều làm mình thấy yêu cô bé này vì sự chân thành của em toát lên qua từng trang sách. Em không ngại nói ra những cảm nghĩ có thể bị đánh giá của bản thân, em không che giấu cảm xúc yêu thương hay thất bại, buồn chán của mình để người đọc có thể thực sự cùng chia sẻ. Hơn nữa, em vẫn là một cô bé bướng bỉnh, sống đam mê và nhiệt tình với mỗi công việc đã lựa chọn để làm. Kể ra đọc xong, mình cũng hơi tiếc là thời sinh viên của mình trôi qua bình lặng quá, chả có gì ngoài chuyện học chán phèo. Giờ viết lại 4 năm đại học, không hiểu có qua nổi 1 trang A4 hay không?
Vậy nên nếu bạn nào tìm công thức hay bí quyết để apply thành công vào Stanford thì đừng đọc quyển này. Chỉ đọc khi bạn muốn quay trở lại thời sinh viên trẻ trung và nhí nhố nhưng cũng đầy ám ảnh bởi những kỳ thi! Nói chung là phù hợp đọc vào lúc ngồi chờ đón con học thêm